“Và tất cả đều có đất phong dành cho Dị Tính Vương.” Tiết Diễm tiếp tục nói, “Cũng rất có thể sẽ bị Hiên Viên Dực lợi dụng. Còn có tên của người khác trên tờ giấy, tất cả điều là đại linh cảnh nội, ta đang nghĩ đến tất cả đều là người mà hắn ta có thể sẽ lợi dụng, chỉ là khả năng giao kết so với bốn vị vương gia này sẽ ít hơn rất nhiều, thế là nhân tiện chỉ dùng bút son để vẽ một vòng cho bốn vị vương gia này. Và khi trở lại nếu ta có thời gian thì sẽ tiếp tục chỉnh lý, mà mang những cái tên này đều đơn độc viết ra ngoài, hơn nữa còn làm một cái chú giải, để nói cho muội biết những người này là ai, về phần ta ta còn biết được tất cả những chuyện quan trọng của những người này, thế là ta sẽ viết ra, đợi đến khi đó sẽ đều giao cho muội, tiếp theo nếu muội muốn biết về ai trong số bọn họ, thì có thể tùy tiện lấy ra xem thử, khi biết rồi, để phòng một ngày nào đó ta đúng lúc không ở bên cạnh muội, và không có cách nào để nói cho muội biết.”(Đại linh cảnh nội: ý chỉ là những người có quyền có thế.)
Trên tờ giấy này có rất nhiều tên người, chỉ là mỗi tên người thì hắn đều có thể nói được rất nhiều chuyện xảy ra, và nhất thời nói được một nữa thì cũng nói không xong, bởi vì lại rất phức tạp rồi, cho nên chi bằng hắn cứ đều viết ra, để cung cấp cho nàng tra cứu là được rồi.
“Vậy là sơ đồ tên người trên tờ giấy này cũng cho ta?” Khương Nguyệt chấm chấm vào tờ giấy to trên bàn thư án, mà hỏi.
“Ừ.” Tiết Diễm gật đầu. Nếu như chỉ có một mình hắn, thì hắn cần bản không cần phải viết ra, bởi vì trong lòng hắn đều đã rõ, còn viết ra rồi, thì chính là vì muốn nói với nàng.
“Biết rồi.” Khương Nguyệt cũng gật đầu. Sau đó, nàng bắt đầu mang tờ giấy to gần băng bàn thư án này mà cuộn tròn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây