Đối với việc Khương Nguyệt có thể tự nhiên biến ra đồ vật, Tiết Diễm đã quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn nữa, nhưng thùng gỗ và bầu nước này trông rất quen, chính là đồ vật trong nhà hắn, điều này khiến hắn hơi trầm mặc một chút.
Khương Nguyệt nhanh lúc không có người khác, nhanh chóng đi đến khe nước, múc hai thùng nước, một thùng cho Tiết Diễm, còm đưa cho Tiết Diễm một cái bầu nước: “Mỗi gốc tưới một ít, không cần tưới nhiều.”
“Ừ.” Tiết Diễm gật đầu, với thân thể mỏng manh hắn xách thùng nước có chút khó khăn, bắt đầu đi tưới từng cây một.
Khương Nguyệt tưới xong một thùng, thấy Tiết Diễm vẫn còn đang tưới, thì đi làm việc khác, chờ Tiết Diễm tưới xong thùng nước kia, nàng lại vội vàng đi múc hai thùng nước nữa, nhanh chóng xách về.
Mãi đến khi tưới xong hết những mầm cây đã cấy trong hôm nay, Khương Nguyệt mới ném bầu và thùng nước vào không gian.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây