Hắn ta chỉ là thẳng thắng nói: “Ta trở lại thị trấn rồi, và nếu người đi đến nhà biểu di nương của Khương lão đại đó hỏi thăm được mà quay lại, thì cũng sẽ đến để bẩm báo với các cháu rốt cuộc có phải là biểu đệ của Khương lão đại hay không.”
Khương Nguyệt cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng cũng thấp giọng mà nói: “Nếu như không phải, thì người nên rút lui hết mọi người ở quanh đây.” Nàng muốn bắt sống hắn. Bởi vì không dễ dàng gì mới đợi được người đến tận cửa, thế nên nàng không thể để người khác làm hỏng chuyện của nàng và Tiết Diễm.
Tiết Diễm tự nhiên hạ giọng và nói: “Làm phiền cữu cữu rồi.”
Thiệu Trọng Khê lạnh lùng đến nghĩ cũng không cần nghĩ, mà đáp lại: “Được.”
Hắn ta vẫn có niềm tin lớn vào khả năng của ngoại sanh hắn ta và Khương Nguyệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây