Cười rồi lại cười, nước mắt vẫn cứ rơi xuống.
Nhưng không cần có ai khuyên, bà ấy vội lau đo, rồi lại cười nói: “Ta vui mừng. Nhà chúng ta có người làm quan rồi. Ta sao lại cảm thất như đang nằm mộng vậy.”
“Không phải là nằm mộng.” Tiết Đại Phú cười ha hả nói. Còn quay đầu lại nói với Tiết Tứ Hổ: “Tam ca con làm quan rồi, sau này con kinh doanh chú ý một chút, chúng ta cũng sẽ chú ý hơn, chúng ta cho dù không giúp được gì cho nó, nhưng cũng không thể kéo chân nó lại. Nó khó khăn lắm, cũng không biết đã phải mạo hiểm thế nào mới đột nhiên làm được chức quan to như vậy, mới vào quân doanh được bao lâu chứ, cho dù là người rất giỏi, nhưng khi đó khẳng định là rất nguy hiểm.”
“Con biết rồi cha, người không nói con cũng biết.” Tiết Tứ Hổ cười nói. “Cha, sáng ngày mai con cùng cha đi mua đầu heo.”
Lưu Quế Hà cười nói: “Có con đi cùng đương nhiên là tốt. Chỉ là, sớm biết thì con heo trong nhà đã không vội giết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây