Đợi mấy người Đỗ Sơn Cường rời khỏi thôn Hòe Thụ, Tiết Tứ Hổ mới an ủi Tiết lão hán: “Gia gia, người đừng đau lòng, cũng đừng lo lắng, loại người giống như cha mẹ của Đỗ Sơn Cường, người sống đến từng này tuổi, chắc chắn cũng gặp được không chỉ một hai người, họ không chịu nổi đại cô không làm việc gì đâu, chính là đại cô muốn dắt theo Hồng Quả rời khỏi nhà đó có hơi khó, nhưng họ nếu muốn họ không chịu nổi thì tất nhiên cũng đơn giản, họ vốn là không thích Hồng Quả là con gái, cũng đối với nó không tốt, nếu không sẽ không nói ra là tùy tiện tìm một người gả Hồng Quả đi.”
“Đúng. Đúng.” Tiết lão hán cảm thấy điều này có lý, cũng chầm chậm gật đầu hai cái, nhưng người vẫn không vui lên nổi.
Vì muốn để cho gia gia của bọn họ vui vẻ lên, Khương Nguyệt và Tiết Diễm nhìn nhau, rồi sau đó Tiết Diễm nói: “Gia gia, con nói muốn cùng Nguyệt Bảo về nhà một chuyến, thực ra không phải là về nhà, là ở cửa thôn có người tìm chúng con, nói với chúng con, tam ca và ngũ ca ở quân doanh rất tốt, hơn nữa tam ca đã lập công, giờ là Thiên Phu Trưởng.”
Tiết Tứ Hổ lập tức nhìn hai đứa bé bảo bối nhà họ, sau đó, liền cười lên.
“Thiên Phu Trưởng? Thiên Phu Trưởng gì vậy?” Lưu Quế Hà vội hỏi,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây