“Ta trước đó chẳng phải cũng không biết sao.” Đỗ Sơn Cường giải thích.
“Vậy sao đó ông biết rồi sao lại không nói?” Tiết Tứ Hổ cũng không khách khí nữa. “Hôm đó ông chẳng phải đã về viên phòng cùng với người ta rồi sao, đã lâu như vậy rồi.”
“Sau đó, đúng, đúng là cha mẹ ta không cho ta nói, sợ đại cô ngươi ầm ĩ….” Tiếng Đỗ Sơn Cường rất nhỏ.
Tiết Tiểu Hỷ cuối cùng không nghe nổi nữa: “Sợ chị tôi ầm ĩ cái gì! Không có việc gì sao chị tôi ầm ĩ! Còn không phải là chuyện này các người làm không đúng sao!”
Tiết Tứ Hổ trực tiếp hỏi: “Hôm đó ông nhất định giành lấy việc giữ cửa tiệm để làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây