Nhưng hai vị phụ mẫu của Đông Du huynh chỉ mong hắn ta có thể làm một viên quan, mà cha mẹ của Đông Du huynh cũng không có chỗ nào không đúng, cũng không cầu mong hắn ta dưỡng lão đưa ma cho bọn họ, cũng chỉ là mong mỏi Đông Du huynh có thể vào triều làm quan, cho dù là chức quan nhỏ, thì đó cũng là quan, còn mọi việc khác thì Đông Du huynh có thể làm theo ý mình, Đông Du huynh cũng chẳng còn cách nào khác, cho nên hắn ta vẫn luôn làm một viên quan nhỏ.
Cho dù sau này, hắn có trở thành thừa tướng, nắm trong tay toàn bộ quyền lực triều chính, hắn muốn thăng quan cho Đông Du huynh, Đông Du huynh cũng không cho hắn làm như vậy.
Mãi đến khi cha mẹ của Đông Du huynh lần lượt qua đời, Đông Du huynh giống như người được giải thoát, ngay lập tức từ quan, về sống ẩn cư trong núi rừng. Cuộc sống sau này, không khác gì tiên nhân không màng trần thế.
Tự do tự tại, không bị trói buộc.
”Thế còn cuộc sống của Hiên Viên Dực bây giờ như thế nào rồi?” Khương Nguyệt hỏi, nàng rất muốn biết. Tiết Diễm của nàng nói, đời trước, người kế vị ngai vàng là Nhị hoàng tử Hiên Viên Dực, trở thành Hoàng đế, mà bây giờ Kỷ gia đã sụp đổ, chắc hẳn Hiên Viên Dực sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây