Chương tiên sinh thấy chỉ có ông ấy và học trò, không cả kịp ngồi xuống liền vội nhỏ giọng, nói hết chuyện không lấy được ngọc bội và chuyện Bùi Đông Du gửi thư tới, nói tới cuối cùng, mới nói mục đích mà lần này ông ấy đích thân tới: “Thắng Khanh, con mau thu dọn, không cần biết con có phải là thái tử hay không, lát nữa ta cũng sẽ cho người đưa con đi trước, bây giờ con ở đây quá nguy hiểm.”
Cuối cùng Tiết Diễm cũng có cơ hội được nói, đầu tiên là trịnh trọng chắp tay vái: “Đa tạ tiên sinh, học trò vô cùng cảm kích.”
Sau đó, cũng mới nhỏ giọng nói đúng sự thật: “Không giấu gì tiên sinh, học trò quả đúng là thái tử, học trò cũng đã điều tra rõ ràng rồi, đợi qua một thời gian nữa, học trò tự khác có cách chứng minh bản thân, cũng có cách bảo vệ chính mình, tiên sinh không cần lo.”
“Con thật là…” Chương tiên sinh vô cùng ngạc nhiên, không ngờ học trò của ông ấy không chỉ tự biết mình là thái tử, còn như thể là mọi thứ đều nằm trong tầm tay học trò của ông ấy vậy.
Sau đó Chương tiên sinh nâng áo lên, muốn quỳ vái đại lễ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây