Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 8: Thôn hòe thụ 1

Chương Trước Chương Tiếp

Đợi đến khi hắn nhìn rõ lại mọi thứ, thì hắn lại lặng lẽ thở dài một hơi.

Hắn đã sống lại.

Đời trước, hắn theo ý người nhà, chăm chỉ đọc sách, cố gắng để có công danh, tiền đồ, giúp người nhà có thể thẳng lưng, tự hào.

Sau đó, hắn đỗ tam nguyên, mười hai tuổi trở thành trạng nguyên trẻ tuổi nhất của Đại Linh, rồi được phân nhậm chức ở Hàn Lâm viện.

Một đường lên chức, Hộ Bộ Thị Lang, Hộ Bộ Thượng Thư, Thừa Tướng, Đế Sư, Nhiếp Chính Vương, hắn đã làm hết, tay nắm trọng quyền, gần như cả đời hắn trung quân, ái quốc, nhưng người nhà hắn lại không có được kết quả tốt đẹp.

Thậm chí, bản thân hắn cũng không có kết cục tốt.

Vì để cho đế vương an tâm, cả đời hắn không cưới vợ sinh con, nhưng cho dù đã như vậy thì đế vương vẫn không yên lòng về hắn, khi hắn lãnh binh thống nhất thiên hạ, vị đế vương mà hắn trung thành cả đời, người hắn dốc sức đưa lên vị trí chí tôn cao quý đó, đã tự tay ban thưởng cho hắn một ly rượu độc.

Muốn hắn chết.

Cứ tưởng rằng, hắn cứ như vậy mà chết đi, nhưng không ngờ khi mở mắt ra lại sống lại lúc bảy tuổi.

Đời trước, hắn không thẹn với đế vương, với dân chúng, chỉ thẹn với người nhà của hắn.

Đời này, cho dù như thế nào, hắn cũng không muốn đi theo con đường đời trước nữa.

Chỉ muốn làm một người nông dân bình thường, chất phác mà thôi.

Ít nhất thì người nhà hắn cũng bình an. Sẽ không còn lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt, liên tục có phong ba.

Nếu đã như vậy thì tất nhiên hắn không nên đọc sách nữa, vì vậy trở lại từ trên trấn.

Cũng giúp người nhà giảm bớt gánh nặng.

Người nhà vì kiếm tiền cho hắn đọc sách, đời trước cực khổ, đời này cũng cực khổ ba năm qua, cha hắn cũng bởi vì làm lụng không ngừng mà còng hết cả lưng...

Mà bây giờ, tuy hắn mới bảy tuổi, cho dù bó củi này hắn không vác nổi, hắn cũng nhất định phải mang về nhà.

Tiết Đại Phú vừa quay đầu lại, nhìn thầy tiểu nhi tử đã dắt theo Khương Nguyệt, Khương Nguyệt cũng ngoan ngoan để hắn cầm tay, theo sát hắn, tiểu nhi tử vẫn ngoan cố bê theo bó củi, trong lòng ông ấy cảm thấy chua xót, không nỡ nhìn lại.

Lúc tiểu nhi tử mới bốn tuổi, đã bị đưa lên trấn để đọc sách, nào đã bao giờ làm việc nặng như này.

Khương Nguyệt bị hắn cầm tay, vừa nhìn Tiết Diễm lại nhìn Tiết Đại Phú phía trước, trong lòng cảm thấy người làm nông không dễ dàng gì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️