“Nương.”Dư Hồng Yến còn nắm chặt tay Lưu Quế Hà: “Con nằm mơ cũng không ngờ tới nhà chúng ta có thể có một trăm lượng.”
“Nương cũng vậy.” Liễu Quý Hà lập tức nói. Nói xong, bà ấy vỗ mạnh vào vai ngũ nhi tử của mình: “Ngũ hổ, nhờ có con!”
Tiết Ngũ Hổ vui sướng muốn chết, nương đang khen ngợi hắn ta.
Nhưng lúc này, nương hắn ta lại tỏ vẻ nghiêm túc: “Mặc dù đã bán được nhiều bạc như vậy nhưng những việc như lên núi săn thú không thể tiếp tục nữa, con có nghe không?”
Lại là lời này?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây