“Nếu thật sự như vậy thì đương nhiên là quá tốt rồi.” Tiết Đại Phú cười nói. Mặc dù ông ấy cảm thấy năm mươi lượng đã vô cùng vô cùng nhiều rồi, nhưng nếu có thể bán được nhiều hơn, ông ấy vẫn muốn bán nhiều hơn.
Tiết Đại Hổ cũng thúc giục: “Cha, chúng ta nhanh kéo con gấu này qua đó đi.”
“Đúng, đúng, đúng.” Tiết Đại Phú gật đầu, bắt đầu cùng Tiết Đại Hổ và Tiết Nhị Hổ quay đầu xe bò lại, chuẩn bị đi tửu lâu Cát Tường.
Khương Nguyệt không nói gì cũng không ngăn cản, chỉ là khóe mắt nàng lại liếc qua chỗ thu mua con mồi trong chợ rau.
Quả nhiên, khi những người ở chỗ đó nhìn thấy đám người Tiết Đại Phú chuẩn bị rời đi, rõ ràng là đã tìm được người mua, bọn họ lập tức vội vàng chạy tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây