Bên cạnh bàn họ có một chỗ ngồi nhỏ trống không, không rõ là dành cho ai.
“Thắng Khanh, Nguyệt Bảo!”
Khương Nguyệt và Tiết Diễm vừa bước vào thư viện thì Thẩm Ngọc Hiên đã vui vẻ chạy tới với chiếc hộp thuốc nhỏ trên lưng. Hắn ta cũng mặc một bộ áo trắng.
“Sao hai người mới đến giờ này, sắp bắt đầu rồi đấy.” Thẩm Ngọc Hiên vừa nói vừa chắp tay, chào Tiết Diễm.
Tiết Diễm cũng chắp tay đáp lại: “Chúng ta ăn sáng xong là chạy tới ngay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây