Tuy nhiên, Thừa Di huynh cũng tiến bộ hơn năm ngoái không ít.
Hạ Thừa Di nhận ra điều này, lòng tự nhiên vui vẻ. Dù biết rằng cuối cùng mình vẫn sẽ thất bại, nhưng hắn ta vẫn rất phấn khởi.
Tiết Diễm bị vây kín như vậy, Khương Nguyệt không thể nhìn thấy hắn, nhưng nàng quan sát những tiên sinh khác, họ đều mỉm cười thân thiện, rõ ràng là trước đây Tiết Diễm và Hạ Thừa Di đánh cờ cũng như vậy. Nàng nhìn lại, vẫn không thấy hắn, nên thôi không nhìn nữa.
Nàng quyết định ăn bánh ngọt trên bàn của mình.
Cũng chỉ có bàn của nàng có bánh ngọt, trong khi những bàn khác đều không có. Họ coi nàng như một bảo bối, nâng niu chiều chuộng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây