Chẳng bao lâu, Tiết lão hán đã chống quải trượng, được Tiết Đại Bảo đỡ tới. Sắc mặt lão nhân gia tái mét, thân thể run rẩy vì tức giận.
Tiết Diễm thấy vậy, vội vàng chạy tới đỡ: “Gia gia.”
“Hài tử ngoan, hài tử ngoan.” Tiết lão hán vỗ vỗ hắn. “Tứ thẩm cháu không ra gì, đúng là không ra gì.” Sau đó, ông ấy xông tới trước mặt mặt Trương Mỹ Lệ hét lớn một tiếng: “Trương thị!”
Trương Mỹ Lệ vẫn đang nằm trên mặt đất nghe vậy, run rẩy, nghiêng đầu, sợ hãi nhìn về phía Tiết lão hán: “Cha…” Bà ta thực sự rất sợ vị lão công công này.
Nam nhân của bà ta không có chỗ nào tốt nhưng lại cực kỳ hiếu thuận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây