“Đi đến trấn trên làm gì ạ?” Khương Nguyệt và Tiết Diễm không thể hiểu được.
Tiết Đại Qúy nói: “Còn không phải vì công tử áo đỏ và cô nương áo đỏ kia hay sao? Từ cái ngày mà lần đầu tiên họ đến cửa tiệm của chúng ta, chẳng phải lúc đấy hai con còn theo chân họ lên trên lầu sao, kết quả là bắt đầu từ ngày hôm sau hai người đó ngày nào cũng đến cửa tiệm của chúng ta, ngồi ở ghế trong cùng của sảnh rất lâu mà không gọi món gì để ăn. Đã ba ngày liên tiếp rồi, Tứ ca của các con thậm chí còn bảo ta phục vụ trà cho họ. Ta thật sự không thể nào hiểu được, Tứ ca của các con nghĩ như thế nào. Dù sao thì Tứ ca của các con cũng để cho ta sớm trở lại, để ta nói cho các con biết việc này, các con sẽ biết tại sao hắn lại để các người đến trấn trên. Như vậy, Tiểu Diễm, Nguyệt Bảo, bọn họ đang chờ các con sao?”
Khương Nguyệt và Tiết Diễm không ngờ rằng trong ba ngày họ không đến trấn trên, ngày nào Thiệu Trọng Khê cũng đến cửa tiệm của họ.
Tuy nhiên, sau khi nghe Tứ thúc nói xong, họ biết ngay rằng Tứ ca của bọn họ thực sự không thể chịu đựng được một Vương gia mặt lạnh như băng hàng ngày đến cửa tiệm, nên để cho bọn họ đến trấn trên để giải quyết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây