“Thẩm thẩm, Ngũ Hổ và đám người Ngô đại thúc vừa vào núi đã tách ra. Sau khi tách ra Ngũ Hổ đi tới chân núi mới bắt được con gấu nay. Dù tính toán thế nào cũng không cần phải chia cho ai cả.”
“Thẩm thẩm, sao thẩm không tự mình suy nghĩ đi? Nếu Ngũ Hổ cùng với đám người Trụ Tử nhà thẩm thật sự cùng bắt được gấu, tại sao Trụ Tử nhà thẩm không cùng trở về? Còn mặc cho một mình Ngũ Hổ đem con gấu này về?
“Thẩm thẩm...”
Không đợi những người này nói xong, sắc mặt Trương Mỹ Lệ nhất thời trở nên khó coi, bà ta chỉ vào mặt mọi người: “Được lắm, mấy người các ngươi ai cũng liên thủ lừa gạt ta.”
“Tại sao phải lừa thẩm?” Tiết Ngũ Hổ vô cùng tức giận: “Chờ nhi tử của thẩm trở về, thẩm hỏi nhi tử của thẩm xem, lúc đó nhi tử thẩm sợ phải chia phần cho cháu, nói nếu cháu đi thì dù cho bọn họ có bắt được cái gì cũng không chia cho cháu, vậy thứ cháu bắt được, tại sao phải chia cho hắn? Mấy người Ngô đại thúc đi cùng cũng biết, chờ bọn họ trở về, thẩm đi hỏi xem, xem thử chúng ta có lừa thẩm không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây