Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 6: Tiết diễm làm sao vậy, hình như hắn biết gì đó 2

Chương Trước Chương Tiếp

Hay là... hắn cũng giống nàng? Thực ra linh hồn bên trong hắn là người trưởng thành ư?

Đúng rồi, chẳng phải đột nhiên người này không lên trấn đọc sách nữa sao...

Có khi lại vậy...

Tiết Diễm biết Khương Nguyệt đang nhìn hắn, cũng biết Khương Nguyệt đang thắc mắc về mình, nhưng hắn vẫn không nhìn Khương Nguyệt.

“Giấy từ thân...” Tiết Đại Phú nói: “Tất nhiên có thì tốt, nhưng Khương lão đại sao chịu từ thân với Nguyệt Bảo chứ...”

“Cho.” Đột nhiên Khương Nguyệt móc ra một tờ giấy từ trong lồng ngực, đưa cho Tiết Diễm - người biết chữ.

Tiết Diễm không nhận lấy, chỉ hỏi: “Cái gì đây?”

Khương Nguyệt: “Giấy từ thân.”

Tiết Diễm ngẩn người.

Ngay sau đó, hắn nghĩ thầm, có vẻ như người này cũng sống lại, tóm lại, nàng đã không phải Khương Nguyệt rồi.

Tiết Diễm đột nhiên cảm thấy bọn họ giống đồng loại vậy, nên hắn cũng nhìn về phía Khương Nguyệt.

Cho dù Tiết Diễm nhìn nàng.

Thì nàng cũng không hề sợ hãi.

Nàng đã nghĩ thông, nàng không thể ở trong núi cả đời được, nhân cơ hội này về nhà của Tiết Đại Phú cũng tốt lắm.

Ngày sau nàng sẽ báo đáp Tiết Đại Phú.

“Giấy từ thân? Tốt quá rồi.” Tiết Đại Phú nhanh chóng đoạt lấy, vui mừng cười: “Tốt quá rồi. Nguyệt Bảo, sao con lại có vật này?” Ánh mắt ông ấy vẫn nhìn chằm chằm vào giấy từ thân, nhưng một chữ ông ấy cũng không đọc hiểu.

Khương Nguyệt: “Con để lại cho đại bá vật này, đại bá liền cho con luôn.”

Tiết Đại Phú: “Từ bao giờ đại bá của con lại tốt như vậy chứ? Không phải muốn bán con sao?”

“Cha.” Cuối cùng Tiết Diễm cũng thu lại ánh nhìn của mình, không nhanh không chậm cắt lời cha mình, nói: “Chúng ta nên trở về thôi, nương vừa gọi về ăn cơm.”

Nghe thấy vậy, Khương Nguyệt cảm thấy có lẽ là do hắn không muốn cha hắn phát hiện ra nàng có gì đó không ổn.

Hai người liếc nhau một cái, đều hiểu được suy nghĩ của đối phương.

“Đúng, đúng rồi.” Tiết Đại Phú hoàn toàn bị đánh trống lảng: “Nên ăn cơm trưa rồi, đúng là đến giờ rồi, Nguyệt Bảo, con cũng đói lắm rồi đúng không? Mau nào, chúng ta trở về thôi, giấy từ thân này... Tiểu Diễm, con cất đi, từ trước đến giờ cha không cất mấy thứ này, dù sao con cũng được tính là nửa người lớn, bình thường cũng chững chạc, lại thông minh, nhất định con có thể giúp muội muội bảo quản thật tốt.”

Tiết Đại Phú đưa giấy từ thân cho Tiết Diễm.

Tiết Diễm nhân lúc cha không chú ý đang nâng bó củi lên lưng, lén đưa giấy từ thân cho Khương Nguyệt, nói nhỏ: “Cất kỹ.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️