Khương Nguyệt và Tiết Diễm nhìn nhau, sau đó Khương Nguyệt mới bình tĩnh nói: “Phải, người này là đại tướng quân của trấn Nam.”
“Tam ca, thật à!” Tuy rằng Tiết Ngũ Hổ đã tin tưởng chuyện tối qua nhưng vẫn ngay lập tức quay đầu nhìn về phía Tiết Tam Hổ nói: “Vậy chúng ta có cần phải tới quân doanh không? Người ta nói muốn chúng ta vào quân doanh.”
Tiết Tam Hổ chỉ nhìn chằm chằm vào phía Thiệu Thúc Đình và Thập Dạ đã rời đi, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Khương Nguyệt thấy Tiết Tam Hổ như vậy lại nhìn Tiết Diễm một cái rồi mới hỏi Tiết Ngũ Hổ: “Ngũ ca, huynh thì sao, huynh nghĩ như thế nào?”
“Ta? Ta không biết…” Tiết Ngũ Hổ cảm thấy có chút mông lung. Sau một lúc lâu mới vội nói: “Nhưng nếu Tam ca đã muốn đi thì ta đây… Ta cũng sẽ đi!” Dù sao Tiết Ngũ Hổ cũng quyết định rồi. Năm nay hắn ta đã mười bốn tuổi và đã trưởng thành rồi, hắn ta cũng muốn ra ngoài thử sức một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây