Tiết Diễm mím chặt miệng, không nói gì.
Y không học nữa, từ trấn trở về, đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ nghe được lời đồn, trên thế giới này thứ không thiếu nhất chính là thứ này, lời của Tiết Trụ Tử, tự nhiên không ảnh hưởng chút nào đến y.
Hơn nữa, kiếp trước có gì mà hắn chưa trải qua? Hai vị hoàng đế mà hắn trung thành cũng không biết khiến hy thay bọn họ chịu bao nhiêu tội oan và ô nhục… Hắn chỉ là thấy thương Ngũ ca của y.
Tuy hắn không phải con ruột của gia đình, nhưng lại không khác gì đứa con ruột của nhà này, người trong nhà rất cưng chiều y, đối với hắn rất tốt, cũng không để cho hắn chịu chút ấm ức nào.
Khương Nguyệt ngẩng đầu nhìn Tiết Ngũ Hổ, lại nhìn qua Tiết Diễm, sau đó quay đầu, nhìn theo Tiết Trụ Tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây