Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 5: Tiết diễm làm sao vậy, hình như hắn biết gì đó 1

Chương Trước Chương Tiếp

Đây là lần đầu tiên từ khi đến đây có người đối xử tốt với nàng như vậy, Khương Nguyệt cảm thấy ấm lòng, nhưng nàng lắc đầu: “Không được đâu, đại thúc, nhà thúc cũng không phải giàu có, con không làm liên lụy đến người đâu.”

Liên lụy?

Hài tử nhỏ như vậy mà đã biết điều như vậy, đã biết cái gì là liên lụy rồi.

Con ngươi Tiết Diễm hơi híp lại.

“Cái gì mà liên lụy hay không, chỉ nhiều hơn một miệng ăn mà thôi.” Tiết Đại Phú nói tiếp: “Nếu con không trở về cùng đại thúc, nhỡ không may xảy ra chuyện gì, cả đời này, lương tâm đại thúc đều không yên. Đi thôi, cứ coi như khiến đại thúc yên tâm, cùng thúc trở về thôi.”

Tiết Đại Phú giống như đang đuổi vịt vậy, khom người, cong lưng, giương hai cánh tay không ngừng xua Khương Nguyệt trở về.

Khương Nguyệt: “...”

“Tiểu Diễm.” Tiết Đại Phú vừa xua tay với Khương Nguyệt vừa gọi Tiết Diễm: “Còn đứng đấy làm gì, mau đến đây dắt muội muội trở về đi, củi cũng kệ đi, cứ dắt muội muội là được, đường đất không dễ đi, con mà đeo củi trên lưng thì không dắt muội muội được.”

Sao lại có thêm muội muội rồi?

Tiết Diễm bất đắc dĩ, hắn hiểu tính cha mình, nhưng cũng không bỏ củi xuống mà vẫn đeo trên lưng, cũng không vội vã dắt Khương Nguyệt, mà bình tĩnh hỏi: “Cha, Nguyệt Bảo nhà ai vậy?”

Tiết Đại Phú chả nghĩ gì mà đáp luôn: “Nhà Khương lão nhị thôn bên cạnh, con chưa gặp, nhưng cha và nương của con đã gặp mấy lần rồi.”

Tiết Diễm ngẩn cả người.

Đời trước, không phải sau khi tức phụ Khương lão nhị chết thì khuê nữ Khương lão nhị cũng chết bệnh theo sao? Thế người đang đứng trước mặt hắn là ai?

Hắn khó hiểu mà nhìn về phía Khương Nguyệt, ánh mắt cũng khẽ híp vào.

Khương Nguyệt nhíu mày. Rốt cuộc Tiết Diễm bị sao vậy, có vẻ như hắn biết gì đó?

Tiết Diễm giống như không nhìn thấy nàng nhíu mày, bình tĩnh thu lại ánh mắt, không nhanh không chậm nói với cha hắn: “Đại bá của muội ấy là Khương lão đại, cha nghe nói Khương lão đại không hiền lành, trong nhà cũng chẳng có ai là người tốt, cha muốn đưa muội ấy về nhà ta thì tốt nhất nên giải quyết hết mối quan hệ giữa bọn họ, lấy được giấy từ thân đã, giải quyết một lần cho xong chuyện.”

Khương Nguyệt nghĩ có thể nghĩ xa như vậy, hắn thật sự là hài tử bảy tuổi sao? Có khi người lớn cũng chẳng nghĩ chu đáo được như vậy.

Chẳng lẽ do hắn vốn là thần đồng?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️