Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 45: Lén trốn ra từ nhà giàu nào thế

Chương Trước Chương Tiếp

Đến cả Tiết Diễm từ trong phòng đi ra nhìn thấy, cũng đều phải ngây người.

Khương Nguyệt … nhìn trời.

“Nguyệt Bảo,” Dư Hồng Yên cũng qua tới nhìn chằm chằm nàng: “Này ai mà không biết, còn tưởng muội là nữ bảo bảo nhà phú hộ nào lén trốn ra ngoài đó.”

Lưu Quế Hà cười nói: “Ta thấy cũng đúng, cho nên các con đó, sau này phải đối tốt với Nguyệt Bảo một chút, bảo bối trân quý như thế này, không thể bị chúng ta nuôi dạy hỏng mất đâu.”

“Đúng thế đúng thế.” Dư Hồng Yên bọn họ lại còn phụ hoạ theo.

Khương Nguyệt: “…”

Lúc Khương Nguyệt dùng cành liễu đã cắn mềm cho thêm muối đánh răng để vệ sinh hai hàm răng nhỏ của nàng, bốn người Tiết Đại Phú, Tiết Nhất Hổ, Tiết Nhị Hổ, Tiết Ngũ Hổ đã ra ngoài đi cày trên mẫu đất hoang hôm qua rồi, đại tẩu Lý Hà Hoa cầm rất nhiều thường phục tới bên sông sau nhà để giặt giũ, nhị tẩu Dư Hồng Yên đang ở dưới bếp cầm dao thái rau, chuẩn bị làm một nồi canh rau dại, còn Lưu Quế Hà đang ở một bên dưới bếp nhào bột ngô, thỉnh thoảng lại thêm một vài thứ khác vào trong bột, làm bánh cao lương hấp.

Tiết Đại Phú bọn họ sẽ không trở về ăn sáng, dậy sớm như vậy, cũng không có bữa sáng cho bọn họ ăn, đợi lúc bữa sáng làm xong, Lưu Quế Hà và Lý Hà Hoa sẽ mang bữa sáng đến bãi đất hoang, rồi ở lại bãi đất hoang cùng làm việc.

Hoa màu có quanh năm đều nhờ có công sức lao động vất vả của người nông dân.

Khương Nguyệt vừa chuyển tầm mắt liền thấy Tiết Diễm cũng đang dùng cành liễu đánh răng, đợi hắn rửa mặt xong, hắn liền cầm chổi với gầu hót rác bắt đầu dọn dẹp nhà từ trong ra ngoài.

Khương Nguyệt rửa mặt xong cũng cầm chổi lên giúp đỡ dọn dẹp sân vườn.

Tuy rằng cơ thể bé nhỏ, nhưng nàng tự nhận mình là người lớn, không làm chút chuyện gì, nàng cứ cảm thấy như có rất nhiều con kiến bò trên người, ngứa ngáy khó chịu.

Trong vườn có mấy con gà nuôi thả cũng chẳng sợ nàng, cứ ở bên chân nàng thỉnh thoảng lại mổ gì đó dưới đất, còn kêu quác quác.

“Nguyệt Bảo nhà chúng ta hiểu chuyện thật đó.” Lưu Quế Hà với Dư Hồng Yên nhìn thấy, đều không nhịn được khen nàng vài câu.

Khương Nguyệt cũng chỉ im lặng nhận lấy.

Đợi Lưu Quế Hà hấp xong bánh cao lương, Lý Hà Hoa cũng giặt xong quần áo trở về rồi, Dư Hồng Yến bận rộn đi phơi y phục, Lý Hà Hoa và Lưu Quế Hà dẫn Khương Nguyệt và Tiết Diễm đi ăn sáng.

Bánh cao lương, lương khô, vẫn là hơi nghẹn họng, nhưng mà Khương Nguyệt lại cảm thấy còn ngon hơn cơm gạo lẫn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)