“Nhưng năm nay ngô trên đất nhà chúng ta thực sự trồng rất tốt, trên một bắp có rất nhiều hạt ngô, giống như nhồi chặt vào vậy, mập mạp, ngay cả ngô trắng, ngô tím, ngô đen cũng mập mạp, chỉ có điều ta nhìn màu sắc có chút không quen. Mọi người đều nói ngô nhà chúng ta tốt, đến lúc ngô già rồi, sẽ đổi hạt giống với nhà chúng ta.” Lưu Quế Hà cười nói.
Nói đến đây, Lưu Quế Hà nhớ ra một chuyện, vội quay đầu nói với Tiết Diệm và Khương Nguyệt: “Đúng rồi, Tiểu Diệm Nguyệt Bảo, tẩu tử các con nói, con bé thấy quả của cây dâu tây các con trồng có quả đã đỏ rồi. Vậy nên hái quả xuống bán cho y quán, hay là nhổ cả cây lên rồi phơi khô rồi mới bán cho y quán, các con không phải nói là toàn bộ cây dâu tây này đều có thể dùng làm thuốc sao?”
Cây dâu tây đó cũng nên chín rồi.
Tiết Diệm nhìn Khương Nguyệt, để Khương Nguyệt nói.
Khương Nguyệt nói: “Sáng mai con và Diễm ca ca sẽ đi xem, bây giờ con và Diễm ca ca vẫn chưa nghĩ ra, đợi đi xem rồi nói sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây