Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 41: Thà tin là có còn hơn tin không tồn tại 2

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe vậy, Khương Nguyệt lúc này mới biết Tiết Diễm sớm đã nói chuyện bán nghiên mực Đoan Khuê được sáu lượng bạc cho người nhà rồi.

Vậy thì chuyện lập phường xát lúa gạo hẳn là cũng đã sớm nói cho gia đình rồi.

Quả nhiên là vậy, liền nghe thấy Tiết Ngũ Hổ nói ngay: “Nhưng mà Tiểu Diễm không phải muốn thử mở xưởng hay sao, đệ ấy vẽ nhiều tranh như vậy, vẫn còn đang vẽ tiếp, cũng không biết sau này có thành công hay không, chúng ta chẳng phải đã thương lượng xong rồi sao, để cho Tiểu Diễm thử sức, chuyện này mà thành công, sau này nhà chúng ta liền không cần phải lo nghĩ nữa, cho nên sáu lượng bạc đó không thể động vào. Vốn dĩ nghiên mực đó cũng là của Tiểu Diễm. Dù sao thì con cũng muốn kiếm chút tiền cho nhà mình, con cũng lớn rồi mà.”

“Biết là con lớn rồi,” Tiết Đại Phú thở dài: “Nhưng mà Ngũ Hổ à, chúng ta thực sự không thể để cho con đi, Tiểu Diễm đã mơ giấc mơ như thế rồi, ta thật sự không thể yên tâm, mẹ con với mọi người cũng không yên tâm.”

Lưu Quế Hà bọn họ đều gật đầu, tỏ vẻ bọn họ quả thực cũng đều không yên tâm.

“Ngũ ca.” Cuối cùng, Tiết Diễm không nhịn được kêu một tiếng, trong mắt đầy vẻ lo lắng. Kiếp trước, Ngũ ca của hắn cũng thấy trong nhà quá nghèo, nên mới muốn đi học săn bắn.

“A Tiểu Diễm…” Tiết Ngũ Hổ ôm lấy đầu. Hắn ta không chịu nổi nhất chính là cái dáng vẻ này của đệ đệ đó!

Khương Nguyệt nghĩ nghĩ, cũng đứng dậy bước qua, vươn cánh tay nhỏ nhắn ra kéo kéo áo của Tiết Ngũ Hổ, trong mắt cũng toàn là vẻ lo lắng gọi một tiếng: “Ngũ ca…”

Ngay đến cả Nguyệt Bảo nhỏ bé cũng là dáng vẻ như vậy, Tiết Ngũ Hổ chịu sao nổi cơ chứ, lập tức giơ tay đầu hàng: “Được được đựo, ta không đi, ta không đi nữa được chưa?”

Cả nhà lúc này mới đều cười lên.

“Được được được.” Lưu Quế Hà cực kì vui vẻ: “Không đi thì tốt. Nhiều năm như vậy rồi, trong nhà không phải vẫn như vậy sao, cũng vẫn sống tốt đấy thôi, thật sự không phải gấp gáp để con đi săn giúp nhà mình kiếm tiền gì đâu.”

“Được rồi nương, người nói nữa là con sẽ hối hận đấy, lại đòi đi thì sao?” Tiết Ngũ Hổ phồng má.

“Được được được, nương không nói, nương không nói nữa.” Lưu Quế Hà bị bộ dáng của nhi tử thứ năm nhà mình chọc cho bật cười càng vui vẻ hơn: “Ăn cơm, ăn cơm đi.”

Tiết Diễm cũng không còn gì phải lo lắng nữa rồi, cảm kích nhìn Khương Nguyệt một cái. Vừa nãy Khương Nguyệt như vậy, thực ra cũng coi là giúp hắn được một việc rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)