Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 38: Tiết diễm chắc chắn là người trọng sinh! 1

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày mai chính là ngày giỗ kiếp trước của Ngũ ca hắn.

Đời này, dù thế nào hắn cũng sẽ không để Ngũ ca lại xảy ra chuyện nữa.

Tiết Diễm bắt đầu có chút không yên lòng.

Khương Nguyệt phát hiện, có chút kỳ quái. Đây là không tán thành Tiết Ngũ Hổ vào thâm sơn học săn thú? Hay là Tiết Ngũ Hổ không thể vào thâm sơn săn thú?

Hơn nữa nàng cũng muốn đi săn, gậy gỗ cũng đều gọt xong.

Nhưng bây giờ hắn phản ứng lớn như vậy, vậy nàng cũng muốn đi săn thú, có thể nói cho hắn biết không?

Trên đường về nhà, Tiết Diễm vẫn có chút không yên lòng.

Khương Nguyệt đều nhìn thấy, vốn định hỏi một chút, nhưng há miệng ra, vẫn không hỏi cái gì. Cho rằng chuyện này nếu liên quan đến việc đi săn của Tiết Ngũ Hổ, vậy hắn tuyệt sẽ không một mực trầm mặc, mà nhất định sẽ tự mình mở miệng.

Còn chưa tới cửa nhà, Khương Nguyệt đã thấy ở trước cửa nhà, Tiết Ngũ Hổ đang đeo cung tên trên lưng, khoe khoang với người trong thôn rằng đó là Hộ săn Ngô tặng cho hắn ta, ngày mai hắn ta cũng phải theo Hộ săn Ngô vào trong núi sâu học săn bắn.

Tiết Ngũ Hổ nói mà mặt mày hớn hở, rõ ràng là vô cùng vui vẻ.

Khương Nguyệt lại nhìn sang Tiết Diễm ở bên cạnh.

Quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt không thể diễn tả nổi của Tiết Diễm.

Thấy nàng cùng Tiết Diễm đã trở lại, Tiết Ngũ Hổ lập tức lại hứng trí bừng bừng khoe khoang cung tiễn của hắn ta: “Tiểu Diễm, Nguyệt Bảo, các ngươi nhìn này, Hộ săn Ngô tặng cho ta đó! Bọn Trụ Tử đều không ai có! Chỉ có ta có!”

Người vây quanh cửa nhà rất đông, đã đều biết chuyện ngày mai Tiết Ngũ Hổ phải đi học săn bắn rồi, đối diện với nhiều người như vậy, Khương Nguyệt nghĩ có lẽ Tiết Diễm sẽ không nói gì đâu.

Quả nhiên, Tiết Diễm không nói câu nào.

Khi mặt trời xuống núi, cũng là lúc bắt đầu bữa tối rồi.

Bởi vì Tiết Đại Phú nói không cần phải tiết kiệm như vậy, nên trên bàn ăn tối liền nhiều thêm một đĩa rau xanh nhà trồng được cực kỳ tươi ngon, lại vẫn không có chút dầu nào như cũ.

Khương Nguyệt vẫn bị xếp ngồi trên ghế gỗ nhỏ như trước, trước mặt vẫn là một cái ghế cao hơn một chút để làm bàn ăn riêng cho nàng.

Khương Nguyệt vừa từng miếng từng miếng một ăn cơm, vừa dùng đôi mắt to tròn như quả nho đen quan sát Tiết Diễm, theo từng chuyển động của Tiết Diễm.

Nàng thấy Tiết Diễm vẫn cứ lơ đễnh mất tập trung, lấy cơm xong lại quên gắp thức ăn, một mình yên lặng ngồi đó ăn mỗi chỗ cơm gạo lẫn đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)