Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 34: Họ chỉ có thể lấy được ba phần 2

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoài ra, đám Tiết Nhất Hổ thỉnh thoảng có thể kiếm được một chút tiền bằng cách làm việc cho người khác, còn Tiết Tứ Hổ lại làm bồi bàn trong một nhà hàng trong thị trấn, gia đình hầu như không đủ trang trải cuộc sống và gần như không đủ khả năng chi trả cho việc học của Tiết Diễm .

Đất nước nàng đang sống tên là Đại Linh, trong mắt nàng, đất nước này giống như một đất nước hoàn toàn trống rỗng, dù sao nàng không biết trong lịch sử lại có một đất nước như vậy, nàng cũng không biết lịch sử có đất nước nào gần giống với Đại Linh không.

Đại Linh luôn khuyến khích việc khai hoang, đất có được từ việc khai hoang thì sẽ lấy được giấy chứng thư, hơn nữa cũng không phải đóng tiền trong ba năm đầu.

Để đến được ngọn núi đó chỉ có thể đi một đường, chính là con đường mà nàng đã đi trước đây, so với dãy núi trải dài phía sau thì ngọn núi này nhỏ bé hơn, cũng có thể nói là một vùng núi nông, người dân thường đi lấy củi và đào rau rừng. . , việc khai hoang đất cơ bản là trên ngọn núi này.

Đi theo con đường này để đến ngọn núi đó, cũng có thể đến được vị trí mà ngọn núi đối diện với thôn Hòe Thụ.

Dù đi lên, rẽ trái hay rẽ phải, vì núi rộng nên tự nhiên có đường đi.

Khương Nguyệt bị Tiết Diễm dẫn sang bên trái.

Đứng trên núi có thể nhìn thấy rõ con mương rộng bao quanh núi dưới chân núi, đây là nước được sông đưa về, khi đất trên núi cần tưới nước thì nước được dẫn từ con mương này ra.

Vì có một con sông nằm giữa thôn Hòe Thụ và thôn Bách Liễu nên ngay cả khi hạn hán nghiêm trọng cũng ít bị thiếu nước hơn những nơi khác.

“Từ đây đến đó, đều là của nhà chúng ta.” Tiết Diễm vừa dẫn Khương Nguyệt đi dọc theo con đường có chút chật hẹp hướng về phía bên trái núi, vừa chỉ cho nàng xem.

Khương Nguyệt nhìn qua, nhìn như hai mẫu đất, một mẫu trồng bông, một mẫu trồng lúa miến, đều là cây non vừa mới được cấy. Nó vẫn sống nhưng phát triển không tốt lắm. Thoạt nhìn cũng biết được thu hoạch cuối cùng sẽ không cao.

Lại đi được một đoạn nữa.

“Mẫu đất này cũng là đất của nhà chúng ta.” Tiết Diễm lại chỉ cho nàng xem.

Khương Nguyệt nhìn nó rồi gật đầu. Ở đây là trồng đậu phộng.

“Mẫu đất đó cũng là của nhà chúng ta.” Tiết Diễm chỉ vào mảnh đất dài và hẹp gần chân núi.

Khương Nguyệt lại gật đầu. Ở đây là trồng ngô.

“Còn có một mẫu đất nữa,“ Tiết Diễm nói, “Hạt mè được trồng ở sườn núi bên phải, tạm thời quên đi, lát nữa ta sẽ dẫn nàng đi xem.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️