Trong lúc rao hàng, Khương Nguyệt và Tiết Diễm đều thỉnh thoảng nhìn về phía quầy hàng của bọn họ.
Trên quầy hàng của nhà bọn họ, có hai chiếc bếp đang cháy, một chiếc bếp có đặt một cái tấm sắt, có thể nấu bốn bát miến cùng một lúc, còn một chiếc bếp khác thì ở bên trên đặt chảo, có thể xào miến và chiên trứng áp chảo. Chỉ bấy nhiêu đó, thì cũng đủ khiến tứ ca của bọn họ thoải mái hơn rất nhiều rồi.
Tứ ca cũng sẽ có nhiều thời gian hơn để trò chuyện với khách, quen thuộc hơn với người và chuyện ở trong trấn.
“Ăn miến, ăn cơm đi——”
Khương Nguyệt và Tiết Diễm lại bắt đầu hét lên với giọng vừa phải, nhưng họ còn chưa kịp rao hàng xong, thì một người quen cũ đã nhanh chóng chạy tới mỉm cười với họ: “Hóa ra thật đúng là các cháu rồi, ta nghe tiểu nhị nói, hình như chính là các cháu, cho nên mới đi xem thử, không ngờ đúng thật là vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây