Vậy thì Tiết Tứ Hổ đương nhiên càng bận rộn hơn, cũng mệt hơn rồi.
May mắn thay chỉ là mệt mỏi trong khoảng thời gian giữa trưa này mà thôi, nếu không thì không chỉ Khương Nguyệt và Tiết Diễm sẽ lo lắng, mà ngay cả bản thân Tiết Tứ Hổ cũng lo lắng là bản thân hắn ta cũng không chống cự được nổi nữa.
Những ngày như thế cứ kéo dài liên tục ba ngày, cuối cùng, cũng đã đến lúc phải đến chỗ người thợ rèn để lấy tấm sắt rồi.
Hôm nay, Tiết Tứ Hổ vẫn đang bận rộn dựng tấm che nắng lên, chuẩn bị kinh doanh thì Tiết Diễm lại dẫn Khương Nguyệt đi đến trước mặt Tiết Tứ Hổ.
“Tứ ca, chúng đệ đi lấy một chút đồ nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây