Tiết Tứ Hổ cười nói: “Trong nhà có người biết nhiều chữ thật tốt. Có chữ gì cũng có thể nhờ viết hộ.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Tiết Diễm đã mài mực xong, đặt đồ mài xuống, cầm lên một cái bút lông lớn, chính là để viết biển treo. Chữ phải dày và to, bút lông nhỏ không thể dùng được.
Khương Nguyệt nhìn Tiêu Diễm cầm bút, nghĩ rằng cần mài thêm mực thì hắn viết mới đủ, liền cầm lấy đồ mài mà Tiết Diễm vừa nhúng mực, tiếp tục giúp hắn mài.
Tiết Diễm nhìn nàng một cái, rồi mới đặt bút.
Tiệm – Mì – Tiết – Kí, từng nét bút, vô cùng cứng cáp và mạnh mẽ, tao nhã và vững chãi, vẫn tựa như có núi sông hàm chứa trong đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây