Tuy rằng càng lớn càng Tiết Trụ Tử xấu, bọn họ chưa từng thấy một nam nhi nào lớn lên lại xấu như vậy, nhưng đây chẳng phải cũng là có chút tài, có thể kế thừa hương hỏa sao.
Bọn họ đều đã gần chín mươi tuổi rồi, đã trông mong một đứa cháu trai nhiều năm như vậy, có thể coi sự trông mong này không uổng công rồi.
Chỉ thấy bọn họ đều nhìn Tiết Trụ Tử với ánh mắt trìu mến, còn vẫy tay: “Trụ Tử, mau lại đây.”
“Vâng.” Tiết Trụ Tử lập tức vui vẻ đi tới. Tiết Trụ Tử cũng gọi một tiếng: “Gia gia, nãi nãi.”
Thoáng chốc đã có thể khiến cho sắc mặt của Trần lão thái và Trần lão hán trở nên hồng hào, vui vẻ tới mức không chịu được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây