Nhìn thấy bọn họ đã trở lại, Lưu Quế Hà lập tức nói: “Tiết Tứ Hổ, Tiết Ngũ Hổ, mau giúp ta bắt con gà này lại, đừng để nó chạy mất.”
“Nương, ở đâu ra mà người lại có nhiều gà như vậy?” Tiết Ngũ Hổ vội vàng buông đồ vật đang cầm trong tay xuống, một bên chạy vòng quanh để giúp đỡ bà, một bên thì liên tục hỏi.
“Còn không phải bởi vì Nguyệt Bảo và Tiểu Diễm đã giúp đỡ sao, Thanh Thụ và những người khác đều băn khoăn trong lòng, cho nên bọn họ mỗi nhà nhất quyết sẽ mang cho một con gà, mỗi nhà một con, chỉ vậy thôi, ta vừa định gửi về cho đại tẩu của con, nhưng lại không biết con gà nhà Kim Sơn ca của con đưa tới buộc không kỹ, cho nên không thể bắt được con gà này.” Lưu Quế Hà vừa nói, vừa cảm thấy bực bội.
Con gà này cũng thật khó bắt.
Phải mất nửa ngày trời mới bắt được nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây