Thế là, Khương lão đại vẫn đồng ý.
Sau đó, đến khi nương của nguyên chủ vừa chết, cả nhà Khương lão đại lập tức chuẩn bị bán nguyên chủ.
Người môi giới cũng đã tìm được người mua rồi, giá cả cũng bàn bạc xong rồi, ngay khi cả nhà Khương lão đại vui mừng hớn hở chuẩn bị đưa tiễn nguyên chủ, sau đó lấy tiền về, nguyên chủ lại bởi vì không được nhà Khương lão đại chăm sóc tử tế mà nhiễm phong hàn, còn càng ngày càng càng nghiêm trọng hơn, dáng vẻ như sắp tắt thở, người mua thấy vậy đương nhiên không muốn bỏ tiền mua.
Nhà Khương lão đại định chờ nguyên chủ khỏi bệnh rồi lại bán đi, nhưng lại không nỡ bỏ tiền ra chữa bệnh cho nguyên chủ, cứ để nguyên chủ gắng gượng chống đỡ như vậy.
Mà nguyên chủ không chịu đựng được, tối hôm qua đã qua đời.
Khi thân thể này mở mắt ra một lần nữa, nàng đã xuyên tới.
Đám họ hàng cặn bã như thế, đương nhiên phải cắt đứt sạch sẽ.
Thân thể nàng hiện giờ tuy nhỏ, nhưng độ linh hoạt, sức lực, năng lực phản ứng,... của thân thể đều cùng xuyên tới, thừa sức xử lý đám người cặn bã kia.
Ngoài ra, không gian của nàng cũng cùng xuyên đến.
Zombie khiến tận thế tràn ngập không khí âm u, kẻ mạnh mới có thể sống sót, nhân loại có thể sống được đều tiến hóa đến trình độ nhất định, đương nhiên nàng cũng không ngoại lệ.
Chỉ là, ngoại trừ các phương diện chức năng cơ thể được tiến hóa thì nàng đồng thời còn chiếm được một không gian hạt giống.
Trong không gian tràn đầy hạt giống, có các loại hạt giống, bên trong còn có một phòng ươm mầm vạn năng, có thể giúp các loại hạt giống đều có thể nảy mầm trong một ngày, cũng trở thành mầm cây cường tráng.
Nhưng lúc đó nàng ở tận thế, zombie hoành hành, trồng thứ gì cũng sẽ bị phá hỏng, nên nàng cũng chưa từng dùng đến không gian này.
Nàng vốn định sau khi giải quyết Zombie, xây dựng lại nhà cửa thì sẽ dùng tới, đáng tiếc.
Tuy nhiên ở tận thế có tầng tầng lớp lớp kẻ mạnh xuất hiện, cũng có lượng lớn các loại hạt giống đề phòng trường hợp không may, sẽ không bởi vì không có nàng mà không thể xây dựng lại nhà cửa.
Lại nhìn lên dãy núi kéo dài không ngừng phía cuối ruộng lúa, Khương Nguyệt mới đi lên đê ruộng, đi về phía ngọn núi kia.
Đã rất nhiều năm nàng chưa thấy thiên nhiên đẹp như này, ở tận thế không có chút màu xanh nào, rừng rậm cũng đều bị phá hủy thành đất hoang, hiện giờ nàng tự nhiên muốn lên núi ở hai ngày, cảm nhận một chút.