Bài kiểm tra đầu vào môn Toán cậu ấy chỉ được có sáu điểm, đúng mỗi hai câu trắc nghiệm, vậy mà bài kiểm tra đột xuất môn Toán mấy hôm trước, đề một trăm năm mươi điểm, cậu ấy lại được những một trăm hai mươi điểm, thật sự khiến mọi người trong lớp một phen kinh ngạc.
Lúc đó, có thể nói là Chu Bằng gần như chạy như bay đến xem bài kiểm tra một trăm hai mươi điểm của cậu, miệng không ngừng ồ ồ a a, còn tấm tắc bảo: “Anh bạn, cậu vì muốn tôi thua, cũng liều mạng quá đấy, rõ ràng bài kiểm tra đột xuất lần trước cậu mới được có ba mươi điểm.”
Bài kiểm tra đột xuất lần trước mà Chu Bằng nói đến, chính là bài kiểm tra đột xuất đầu tiên của Tiết Diễm, lúc đó cậu ấy mới chỉ học đến kiến thức lớp mười, sách giáo khoa còn chưa lật được bao nhiêu trang, thế mà cậu ấy đã được ba mươi điểm rồi, dù sao cũng là đã tiến bộ hơn sáu điểm rồi.
Trần Sinh ngồi ngay bên cạnh Tiết Diễm, ngày ngày làm bạn cùng bàn với Tiết Diễm, Tiết Diễm lúc đầu hỏi Giang Nguyệt những câu hỏi của tiểu học rồi từ từ hỏi đến những câu hỏi của cấp ba, thậm chí bây giờ Tiết Diễm và Giang Nguyệt còn có thể thảo luận những đề tài vượt lớp, thậm chí hai người còn có thể giao tiếp bằng tiếng Anh một cách trôi chảy, là bạn cùng bàn, cậu ta hiển nhiên là người thấy rõ nhất.
Vì vậy, nghe thấy thế, cậu ta liền vỗ vai Chu Bằng: “Người với người không giống nhau, có người là không chịu học, một khi đã nghiêm túc học hành, thì học rất nhanh, cậu cứ chờ xem, đến lúc thi tháng, Tiết Diễm nhất định sẽ khiến chúng ta phải há hốc mồm, thành tích của Giang Nguyệt nhất định cũng sẽ có bước đột phá lớn. Cậu vẫn nên sớm tâm phục khẩu phục đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây