Cù Hiêu cười: “Còn tức giận sao?”
Tiết Nhan ôm lấy cậu ấy, tựa cằm lên người cậu ấy, ngẩng đầu cười nói: “Không có, chính là làm tổ tông cũng vô cùng tốt, dù sao chàng cũng sẽ đối xử tốt với ta.”
Cù Hiêu vốn cảm thấy mình nói ra lời này sẽ có chút ngại ngùng, nhưng cậu ấy lại không làm như vậy, cô bé cực kỳ tự nhiên, cậu ấy tự nhiên ôm lấy lưng cô bé, cúi đầu, mỉm cười hôn lên môi cô bé: “Cho dù chúng ta thành thân rồi, nàng vẫn là tiểu tổ tông của ta.”
Sau một lúc, không nhịn được mà cười lớn nói: “Ta vẫn rất có bóng ma tâm lý với chuyện của nàng khi còn bé.”
“Ai bảo chàng lúc đó đều không hiểu ý.” Tiết Nhan cũng thấy buồn cười. “Mặc dù lúc đó ta chỉ là một bảo bảo, nhưng ta cảm thấy mỗi một hành động, cử chỉ đều có ý rất rõ ràng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây