“Đối với thân thể sẽ khỏe hơn.”
“Phụt.” Tiết Nhan cười ra thành tiếng: “Có cảm giác như thể huynh không có điều gì để cầu mong vậy, huynh nói huynh sống như vậy thì còn sống làm gì, có ý nghĩa gì chứ.”
Cù Hiêu vẫn không mở mắt ra: “Ai nói ta không có điều gì mong muốn? Đông Tiêu Quốc phát triển, không bị nước láng giềng xâm chiếm chính là ước muốn của ta.”
Tiết Nhan nói: “Như vậy mục tiêu của huynh không phải là đã thành công từ lâu rồi sao?”
Cù Hiêu trả lời: “Đúng, đã thành công từ lâu rồi, nhưng cũng không thể đảm bảo nó sẽ kéo dài mãi được. Ta vẫn phải lo lắng về tương lai, về việc Đông Tiêu sẽ như thế nào sau khi ta chết đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây