Nếu không có tiền thật đúng là không làm được chuyện gì.
“Ừm.” Tiết Diễm cũng nghĩ như vậy.
Có người lớn bên cạnh nên không đến lượt Tiết Diễm và Khương Nguyệt bưng đồ, dù sao những thứ như gạo nếp các loại đều đến tay Tiết Nhất Hổ, đều do Tiết Nhất Hổ cầm hết.
Sau khi rời khỏi quầy bán gạo, tất cả đều đi về phía Điền đại thúc dừng xe bò.
Lý Hà Hoa nắm lấy tay nhỏ của Khương Nguyệt, nhìn tay Tiết Nhất Hổ đang cầm sau đó hỏi: “Nguyệt Bảo, những thứ này có thể làm được bao nhiêu kẹo mạch nha thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây