Khương Nguyệt và Tiết Diễm nhìn nhau, quả thật là như vậy.
Chớp mắt đã bước vào tháng mười một, thời tiết ngày càng lạnh, bởi vì tiểu Tiết Nhan còn nhỏ, sức đề kháng rốt cuộc không bằng người lớn, Khương Nguyệt vàTiết Diễm cũng không cho tiểu Tiết Nhan ở bên ngoài tập võ nữa, mà là ở trong phòng tập võ, cũng như đọc sách học chữ.
Nếu như mặt trời ló dạng, không quá lạnh, bọn họ mới cho phép bảo bối nhà bọn họ ra ngoài tập võ, cũng tiện thể phơi nắng.
Ngày này, mười bảy tháng mười một, Khương Nguyệt và Tiết Diễm đang ngồi trên giường đất uống trà, mà bảo bối nhà bọn họ thì đang dưới giường đất tập võ, bọn họ thỉnh thoảng chỉ điểm một chút.
Bỗng nhiên trong đầu vang lên tiếng “tích” kéo dài, còn không chỉ một tiếng, liên tục vang lên, giống như tiếng còi báo động gì đó, vô cùng quen thuộc, Khương Nguyệt vừa nghe, liền biết là trong không gian lại có nút màu xám sáng lên, biến thành nút màu xám.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây