“Tiểu vương gia.” Ngô Linh Tê càng khóc dữ dội hơn: “Đứa con trong bụng ta thật sự là của ngài, nếu như ngài đã không muốn thì bản thân ta cũng không có gì để nói nữa. Ta là mẹ của đứa bé, dù cho có phải đi xin ăn đi chăng nữa thì ta cũng sẽ sinh đứa bé này ra, nuôi nó trưởng thành.”
Nói rồi, nàng ta lại giả vờ rời đi.
Tiết Bạch lại nhanh chóng ngăn người lại.
Ngô Linh Tê vui mừng trong lòng như thể kế hoạch xấu xa của nàng ta đã thành công. Chỉ cần nàng ta quả quyết đêm đó Tiết Bạch đã chạm vào mình, cho dù đêm đó nàng ta về làng ngủ với Ngô Trường Tài thì đã sao? Không ai có thể chắc chắn đứa trẻ này rốt cuộc có phải là con của Tiết Bạch hay không.
Tiết Thạch vươn tay ra kéo Tiết Bạch lại: “Đệ đừng nghe nàng ta nói dối, sau tất cả những chuyện kia đệ còn tin nàng ta à? Đệ vốn chưa bao giờ chạm vào nàng ta! Cái đêm mà nàng ta về làng đã như vậy với Ngô Trường Tài rồi. Ngô Trường Thái hiện tại đang ở trong tay huynh, hắn ta có thể làm chứng, còn có người nhà nàng ta nữa cũng đều có thể làm chứng, sao có thể là con của đệ được chứ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây