“Hài nhi, đa tạ!” Đại Lý Tự thiếu khanh vô cùng trịnh trọng thi lễ với vị phi tần này. Nếu không có nàng ta, Hạ Hầu Chinh cũng sẽ không mất mạng tại chỗ. “May mà ngươi không có việc gì.” Nếu không mọi người ở đây sẽ thấy rất hỗ thẹn.
Phi tần vội vàng tránh đi, cũng không nhận lễ, thúc giục: “Đại nhân mau đi chủ trì đại cục đi, bên ngoài nhất định sẽ rất náo loạn.”
“Được.” Đại Lý Tự thiếu khanh lập tức rời đi, hắn ta cảm thấy vị phi tần này rất chính trực, ngay cả nam nhân cũng không sánh bằng nàng ta.
Mặc dù bên ngoài càng thêm hỗn loạn, người ngựa đánh nhau, nhưng khi nghe tin Hạ Hầu Chính đã chết, hơn nữa ý chỉ của hoàng thượng là để cho Đại Lý tự thiếu khanh bọn họ diệt trừ Hạ Hầu Chinh, trong số những người phản kháng kia, được mấy người là thành tâm thành ý tạo phản với Hạ Hầu Chinh? Đương nhiên hầu hết bọn họ đều hạ binh khí xuống.
Những người không chịu buông binh khí, nhìn qua là biết thật tâm đi theo Hạ Hầu Chinh mưu mô tạo phản, cũng thay Hạ Hầu Chinh làm rất nhiều chuyện xấu, cho dù buông binh khí, bọn họ cũng chỉ có một con đường chết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây