Dù nhìn chung thời gian có hơi gấp gáp, nhưng hoàn toàn kịp.
Tiết Ngũ Hổ trở về, hắn đương nhiên sẽ không quay lại doanh trại Trấn Nam nữa, đến bao giờ hắn sẽ quay lại cũng không chắc chắn, dù sao hắn còn phải theo Phù Anh về Bắc Trình để kết hôn. Hắn chỉ ở nhà chờ đợi vài ngày, đã cảm thấy ngồi không yên, sau đó ngày nào cũng chạy đến con đường mà Phù Anh thường đi qua ở ngoài trấn Bình An để chờ Phù Anh.
Cuối cùng, vào ngày mười bốn tháng ba, hắn đã đợi được Phù Anh.
Dù Phù Anh ra ngoài, không mặc trang phục hoàng đế nữa, nhưng vẫn là đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vai gầy eo thon, giữa mày mắt đều toát ra vẻ anh khí, chỉ là gầy đi, hoàn toàn không còn một chút má bánh bao nào, cũng không còn chút vẻ mũm mĩm nào nữa, nhưng khuôn mặt lại có vẻ nhỏ hơn.
Nhìn Phù Anh cưỡi ngựa cao ngất,Tiết Ngũ Hổ lập tức nhảy dựng lên: “Nha đầu thối, không phải nàng nói nàng không gầy sao! Nàng lừa ta!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây