“Đây không phải, lấy không,“ Khương Nguyệt dừng một chút, lại nói: “Vốn dĩ không gian của ta có hạt giống lấy mãi không hết dùng mãi không cạn, chính là để cho ta làm việc này.” Nàng lại dừng một chút rồi nói tiếp: “Bất quá, giá cả hạt giống đến lúc đó bán ra phải thấp, phải để cho mỗi nhà nông đều mua được, không thể cao. Đây không phải là vì lợi nhuận, mà là muốn bách tính đều có mùa màng bội thu, cũng là muốn cho dù ngày nào đó gặp phải năm mất mùa, cũng có lương thực dự trữ để sống qua năm đói kém. Nhưng cũng không thể không lấy một đồng nào, dù sao huynh mở tiệm bán hạt giống cần phải mua cửa hàng, còn cần phải thuê người quản lý ở mỗi cửa hàng, hơn nữa về sau ta hẳn là sẽ không đến những nơi khác của Đại Sầm nữa, hẳn là sẽ để hạt giống ở gần Thạch Đầu thôn, vậy thì huynh phải thuê người và thuê xe ngựa để chở những hạt giống này đến các tiệm hạt giống của Đại Sầm... Những thứ này đều cần tiền, cho nên, là mở tiệm bán hạt giống, chứ không phải là phát miễn phí hạt giống.”
Nghĩ chu toàn như vậy...
Tuy nhiên, mặc dù người trước mặt này không có biểu cảm gì, từ lần đầu gặp mặt vào buổi sáng, kỳ thực hắn đã nhìn ra Khương Nguyệt này là một người cực kỳ bình tĩnh và lý trí...
Hơn nữa cũng là một người có tầm nhìn xa trông rộng...
Chỉ cần quen biết thêm một chút, dù chỉ là nói chuyện thêm vài câu, cũng sẽ khiến hắn nảy sinh một loại tâm lý, giống như người này toàn năng toàn diện vậy...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây