Đồ đạc đều nhét vào trong rồi, phủ nha hậu viện này cũng chẳng còn gì để lưu luyến, cũng chẳng có gì để thu dọn, dù sao chỉ cần Phạm Giản Khê tỉnh lại, nhất định sẽ phát hiện chuyện mọi người đều bị đánh ngất, với tính cách thiếu an toàn của Phạm Giản Khê, nhất định sẽ hoảng hốt kiểm tra mật thất để cho lòng yên tâm một chút, vậy thì mật thất có đóng lại hay không cũng chẳng sao, người ta đều sẽ phát hiện đồ đạc bên trong mật thất không cánh mà bay.
Cho nên, còn chưa đi ra khỏi mật thất, Giang Nguyệt liền trực tiếp mang theoTiết Diễm cùng nàng tiến vào không gian.
Sau đó lại mở cửa đen, hai người lần nữa xuất hiện ở Đại Sâm, chính là bụi cây chắn ngang trước cửa đen.
Từ sau bụi cây đi ra, lại mượn ánh trăng đi đến con đường có thể cho hai chiếc xe ngựa cùng đi qua, sau đó Giang Nguyệt mới nghĩ một cái, xe ngựa cùng ngựa lập tức từ trong không gian đi ra, xuất hiện trước mặt bọn họ, cũng là trên con đường này.
Mặt trăng dù sáng đến mấy, tầm nhìn ít nhiều cũng bị cản trở, cho nên,Tiết Diễm liền không để Giang Nguyệt lên xe ngựa ngồi, mà là hắn một tay dắt Giang Nguyệt, một tay dắt ngựa, dẫn xe ngựa đi về phía trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây