“Tiết công tử, Khương phu nhân, thật sự là hai người!” Trương Đại Trúc vừa chen lên, cực kỳ vui sướng nói.
Trương Thọ Thọ chỉ mỉm cười gật đầu, nhìn họ với vẻ vô cùng vui mừng. Một lúc lâu sau, vẫn mở miệng không ngừng gọi bọn họ: “Đại ân nhân, đại ân nhân.”
Khương Nguyệt và Tiết Diễm đương nhiên bảo mọi người không nên gọi bọn họ như vậy. Mặc dù mọi người đều đồng ý không gọi họ là đại ân nhân, nhưng vẫn gọi bọn họ là Tiết công tử và Khương phu nhân.
Lúc này, Đào Kim Ngạn cũng được Đào Chấn vội vàng đỡ tới.
Hai người cũng là nghe tiếng la của bọn nhỏ mới biết được Khương Nguyệt và Tiết Diễm tới, thần sắc hai người rõ ràng cũng hưng phấn như những người còn lại trong thôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây