“Cha, bọn họ muốn hỏi gì vậy, mà đây là ai?” Đào Chấn nhỏ giọng hỏi cha hắn ta, rất đề phòng.
Đào Kim Ngạn đều cười nói với Đào Chấn, cũng cười nói: “Thôn chúng ta thành như này, người ta cũng sẽ không mưu cầu chúng ta cái gì, mà cũng không có gì để mưu cầu, bọn họ lại có mặt mũi hiền lành, nhìn dáng vẻ của bọn họ hỏi chuyện với chúng ta, còn rất quan tâm bá tách sống có tốt hay không, hẳn không phải người xấu, nếu họ hỏi cái gì, mà con biết thì cứ nói cho bọn họ biết đi. Những chuyện phải trái ngươi biết cũng không phải bí mật gì, trong thôn chúng ta cũng chỉ có con biết, trong huyện chắc chắn rất nhiều người biết. Nếu họ tới huyện, tùy tiện nghe ngóng cũng có thể biết. Ngươi đã có thể nói cho bọn họ, tội gì để cho họ lại đtới huyện thăm dò những chuyện này?”
tuy trong lòng Đào Chấn vẫn có chút nghi ngờ, nhưng cũng rất tin tưởng ánh mắt nhìn người của cha mình, hơn nữa hắn ta cũng không biết gì, cho dù biết một ít thì đích xác cũng là từ trong huyện nghe được, vốn dĩ trong huyện đã có rất nhiều người biết, không đề phòng sẽ tạo thuận lợi cho hai người trước mặt.
Chỉ thấy Đào Chấn nói: “Vậy hai người hỏi đi.”
“Đa tạ.” Tiết Diễm đầu tiên là chắp tay với Đào trưởng thôn và Đào Chấn một cái, tỏ vẻ cảm tạ rồi mới hỏi Đào Chấn: “Đào huynh đệ, phu thê chúng ta cũng không phải muốn hỏi cái gì khác, chính là muốn hỏi ngươi, bình thường ngươi đi huyện nha làm việc, có nghe được tin tức gì hay không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây