Nghĩ vậy, Khương Nguyệt và Tiết Diễm lại liếc nhau.
Đào Kim Ngạn thấy thế, thở dài một hơi: “Ta hiểu ý của các ngươi, ta ít nhiều vẫn là người đã đọc sách, không ngốc đến mức đó, biết Huyện lệnh đại nhân chỉ làm bộ làm tịch, không phải trong lòng thật sự có bách tính. Tiểu nhi tử của ta cũng biết, chẳng lẽ trưởng thôn khác cũng không có mắt nhìn sao? Có cách gì đâu. Người ta là quan. Huống chi mọi người đều nói hoàng đế cũng như vậy, không quan tâm ý chỉ tăng thuế của chúng sanh thiên hạ, còn trông cậy vào phía dưới có thể có chim tốt gì đó, các ngươi nói xem có đúng không?”
Mà trưởng thôn Đào Kim Ngạn cũng không muốn trả lời Khương Nguyệt và Tiết Diễm, ông ấy nói đến đây, liền tự mình thở dài một hơi: “Hay.”
cuối cùng, Tiết Diễm mở miệng: “Không biết tiểu nhi tử của người hiện tại đang ở đâu, chúng ta cũng muốn hỏi thăm đệ ấy.”
Bây giờ tiểu nhi tử của trưởng thôn thỉnh thoảng sẽ tới huyện làm việc cho thôn, có lẽ tiểu nhi tử này vẫn có thể nghe được một số tin đồn khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây