Rồi Giang Nguyệt và Tiết Diễm liền đi đến ngoài cánh cửa màu đen, cũng là trước bụi cây đó.
Tiết Diễm lúc này mới buông tay, cánh cửa màu đen lập tức cũng tự động đóng lại, sau đó biến mất không thấy. Rồi ẩn sau bụi cây tầm nhìn của Giang Nguyệt và Tiết Diễm cũng rộng hơn.
Có thể nhìn thấy phía sau bọn họ cũng có không ít cây cối và bãi cỏ, cũng như phía sau không xa, có một con suối nhỏ, nước suối róc rách chảy qua, tiếng róc rách vang lên, rất êm tai.
Cũng có thể nhìn thấy, xa xa có ruộng đất, có nông dân xắn quần đến đầu gối, đang cấy lúa trên ruộng. Mà không ít ruộng đất đã cấy lúa xong rồi, mạ lúa không được mập lắm, thậm chí có chỗ cấy lúa xuống đều ngả vàng.
Nhìn thấy điều này, Tiết Diễm mới lại mở miệng: “Mạt thế với Đại Lăng mùa tháng gần như nhau, mạt thế bây giờ đang ăn tết, Đại Lăng cũng đang ăn tết, nơi này thế mà đã là tháng ba tháng tư rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây