Thật ra đây không phải chuyện gì to tát, đó là sự thật, Khương Nguyệt và Tiết Diễm đều không quan tâm, nhưng Ngải Tiểu Điềm lại cảm thấy mình đã gây hoạ, chạy như như tên trộm.
Tiến sĩ Tào mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng nói với Khương Nguyệt: “Lão đại, chúng ta đến phòng hội nghị lớn đi.”
“Ừ.” Khương Nguyệt trả lời, sau đó đưa Tiết Diễm của nàng đến phòng hội nghị lớn.
Tiết Diễm xoay người nói với máy thu hình một câu ‘xin lỗi không tiếp chuyện được’, sau đó mới đi theo Nguyệt Bảo.
Trong phòng hội nghị lớn, có tổng cộng bốn, năm trăm sĩ quan chỉ huy lớn nhỏ, Khương Nguyệt ngồi ở chỗ quan chỉ huy tối cao, Tiết Diễm ngồi bên cạnh nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây