Bởi vì trong xe bò chỉ có hai người bọn họ, cũng không đông, Tiết Diễm cũng không ôm sọt trong tay mà đặt nó bên cạnh người y và Khương Nguyệt, khi có người khác lên xe bò, y lại ôm sọt lên tay cũng không muộn.
Khương Nguyệt đang ngồi trên xe bò nhìn quanh, bỗng nhiên nói: “Ta muốn mua mấy mẫu đất để trồng trọt, đất hoang là được.”
Nếu không thì nhàn rỗi quá, cũng chẳng có gì để làm.
“Ừ.” Tiết Diễm không phản đối. “Sau này ta sẽ nói với gia đình.”
Ở nhà, lời nói của y có tác dụng hơn nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây