Tiết Ngũ Hổ không bằng lòng nói: “Với tính khí như thường ngày của ta, gặp phải chuyện như vậy chắc chắn là khóc bù lu bù loa lên rồi, nhưng giờ bị ngươi làm cho thành bộ dạng này, ta thật sự là khóc không nổi nữa, được rồi, ta đi đây, tóm lại là ngươi không được phô trương thanh thế của mình, nếu có việc gì cần thì phải lập tức phái người đến Đại Linh.”
“Ừm.”
Tiết Ngũ Hổ lại nhìn về phía Phù Anh một lần nữa mới vỗ hai chân vào bụng ngựa, cưỡi ngựa rời đi, những thị vệ đi theo hộ tống hắn ta cũng nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng ngựa mới chạy được khoảng hơn chục bước, Tiết Ngũ Hỗ vẫn là không nhịn được mà khóc bù lu bù loa lên, vừa khóc vừa ngoảnh đầu lại hét lớn: “Nha đầu thối, ta chắc chắn sẽ rất nhớ ngươi đó! Hu hu…… hu hu……”
Và ngựa thì vẫn cứ chạy, đưa hắn ta đi càng ngày càng xa, sau đó, đi qua một cung môn, rồi đi qua một cung môn nữa, lại tiếp tục đi qua một cung môn nữa, lại……
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây