“Đúng rồi, lão đại” Thiệu Thúc Đình lại tiếp tục nói “Ngải Tiểu Điềm còn nói, cái tên Khương Nguyệt này là lúc nàng ấy đang bí mật viết tiểu thuyết, ngươi vừa vặn đi ngang qua hành lang đối diện nàng ấy, nàng ấy đang không biết đặt tên cho bé gái ba tuổi rưỡi đã chết kia là gì nên đã dùng tên của ngươi.”
Khương Nguyệt: “Vậy trong cuốn sách này còn có đại tướng quân Trấn Nam Thiệu Thúc Đình và đại tướng quân Trấn Tây Hoắc Văn Thanh?”
Thiệu Thúc Đình: “Đương nhiên là dùng tên của ta và Văn Thanh! Không chỉ dùng tên của chúng ta mà còn dùng cả ngoại hình của chúng ta nữa! Không phải mọi người đều nói khí chất và diện mạo của ta và Văn Thanh không phù hợp sao, nếu đổi lại một chút sẽ tốt hơn. Cho nên Ngải Tiểu Điềm dứt khoát ở trong cuốn tiểu thuyết này thay đổi diện mạo của chúng ta như vậy diện mạo và khí chất cùng với tên đều tương xứng. Nếu nàng ấy là nam nhân, ta và Văn Thanh đã đánh nàng ấy. Nào có ai giống như nàng ấy, nhân vật dưới ngòi bút của mình mà lại không nghĩ ra tên, khí chất và tướng mạo, rồi lại áp dụng người trong cuộc sống hiện thực vào chứ.”
Khương Nguyệt cuối cùng cũng hiểu tại sao đại tướng quân Trấn Nam và đại tướng quân Trấn Tây ở đây lần lượt gọi nàng là phó chỉ huy nhưng bọn họ lại giống hệt phó chỉ huy khác của nàng.
Tiết Diễm tự nhiên cũng hiểu được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây