“Muốn chết thì cứ nói, chắc là ngươi cũng biết nên làm như nào nhỉ.” Thiệu Thúc Đình dùng một tay đè vai Phù Húc lại, ấn Phù Húc trên giá sách cổ, tiếng nghe nhẹ nhành lại cực kỳ lười biếng.
“Biết, biết,” Phù Húc bị dọa sợ nói liên tục, “Bổn vương sẽ nói nhỏ, cũng sẽ không làm loạn.”
“Sao lúc này ngươi lại thông minh như vậy chứ.” Thiệu Thúc Đình thờ dài.
Dưới chiếc mặt nạ, sặc mặt của Hoắc Văn Thanh tất nhiên trở nên xấu xa. Lực tay cũng vô thức lớn hơn một chút.
Dao găm kề vào cổ khiến Phù Húc càng run rẩy. Chỉ còn đôi mắt vẫn trợn to.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây